Tuổi Trẻ Của Chúng Ta Sẽ Xanh Mãi Mãi
Jinie Lynk
www.dtv-ebook.com

Đừng nói lời tổn thương

Lời nói cũng giống như một con dao hai lưỡi, bất kì lúc nào chỉ cần sơ sẩy cũng có thể khiến ta đứt tay chảy máu hay làm ai đó bị thương. Lời nói có thể là mật ngọt nhưng cũng có thể là hung khí giết chết người.

~*~

Tôi hỏi bạn một câu: "Bạn đã từng dùng lời nói làm tổn thương người mà mình yêu thương lần nào chưa?"

Tôi tin quá nửa câu trả lời sẽ là "Có".

Khi tâm trạng một người rơi vào giai đoạn bất định, cũng là lúc chúng ta dễ dàng buông lời nói tổn thương người khác nhất. Càng là người có tình cảm sâu sắc thì sự tổn thương nhận về sẽ càng nặng.

Ngày còn nhỏ, tôi cứ nghĩ việc bị so sánh với cái đứa mang tên "con - nhà - người - ta" đã đủ đau lòng lắm rồi. Nhưng lớn lên, tôi mới hiểu thế nào gọi là một câu nói đau lòng đến chết người.

Lúc cùng cha mẹ lời qua tiếng lại, thật sự rất sợ phải nghe họ nói hối hận khi sinh ra mình, đúng không? Khi sự tồn tại của mình lại bị chính những người sinh ra mình phủ nhận, lúc ấy mọi thứ xung quanh đều trở nên vô nghĩa, thứ còn lại chỉ là nỗi đau như xé nát tâm can.

Có lúc, cũng vì như vậy mà không ít người đã hình thành suy nghĩ muốn biến mất vĩnh viễn như chưa từng tồn tại để cha mẹ không còn phải hối hận vì ngày đó đã sinh ra đứa con làm họ thất vọng này.

Thật ra, đâu ai muốn mình sẽ làm đau người mà mình yêu thương hết tâm hết lòng. Chỉ là lúc tâm trạng lên lên xuống xuống tất cả xung quanh bỗng chốc hóa hư vô, kể cả thứ tình cảm nặng nghĩa sâu tình đến đâu đi chăng nữa.

Có những lúc bản thân thực sự đã cố gắng đến sức cùng lực kiệt, vượt qua cả khả năng của bản thân. Thế nhưng cuối cùng điều nhận lại là một câu nói nhẹ bẫng nhưng lực sát thương nặng đến mức không những phủ nhận tất cả công sức đã bỏ ra mà còn có thể khiến bản thân cảm thấy chính mình cũng là thứ bỏ đi, chính là: "Chỉ làm được thế thôi à?".

Lời nói thật sự rất đáng sợ, một khi đã nói ra rồi chẳng ai có thể biết được sau khi câu nói kết thúc điều gì đang đón đợi ta phía trước, là cái kết hạnh phúc hay một sự thật tàn khốc.

Trong lúc đối đầu, cãi vã, chúng ta luôn muốn bản thân là người chiến thắng, vì vậy sẽ không ngừng nghĩ ngợi, không ngừng tìm kiếm những điều mà khi nói ra có thể làm đối phương đau đớn nhất, thống khổ nhất. Và ở thời điểm ấy, chúng ta không đủ lý trí để suy xét đến hậu quả sau khi lời nói được nói ra sẽ như thế nào.

Bạn có từng nghĩ, vì lời nói của mình mà một người nào đó sẽ phải chịu tổn thương đau đớn đến kiệt quệ?

Bạn có từng nghĩ vì lời nói của mình mà đẩy một người vào tuyệt vọng?

Bạn có từng nghĩ, vì lời nói của mình trong một phút bồng bột hay nóng giận sẽ khiến bản thân phải sống trong dằn vặt, ân hận cả một đời?

Bạn có từng nghĩ, vì lời nói của mình mà người mình yêu thương sẽ mãi mãi rời đi không ngày trở lại?

Có đôi lúc kể cả bản thân đã nói ra điều gì, đã vô tình buột miệng những gì cũng không nhận thức được cho đến khi tất cả trở thành chuyện đã rồi.

Lời đã nói ra, người cũng tổn thương rồi, mọi chuyện đều đã muộn mất, còn làm gì được đây ngoài tự trách bản thân dẫu mình cũng có muốn đâu.

Tôi chân thành khuyên bạn, trong lúc chính mình nóng giận, làm chuyện điên điên khùng khùng gì cũng mặc, nhưng đừng bao giờ cố tìm cách tổn thương đối phương bằng ngôn từ. Một lời nói ra cũng như bát nước đổ đi, chẳng thể nào thu hồi lại. Nhưng hậu quả sau lời nói đó chính bạn cũng không thể ngờ được nó có thể sẽ khiến bạn phải hối hận một đời hay không.